Khi tôi đi vào tầng 6 bệnh viện ung bướu Hiện đại Quảng Châu, đầu tiên tôi nghe thấy những tiếng cười nói, đó là bệnh nhân và người nhà bệnh nhân đang nói chuyện cùng nhau rất vui vẻ. Bỗng nhiên làm tôi có cảm giác bản thân mình như không phải đang ở một bệnh viện, mà là ở một khu phố hài hòa “khu chung cư cao cấp”, ánh nắng chiếu vào từ của sổ của tòa nhà càng làm cho cả tầng sáng rõ rạng rỡ.
Bệnh nhân Thái Thị Nhiên 76 tuổi tới từ Hồ Chí Minh Việt Nam và con dâu bà, là bệnh nhân ở tại một trong những phòng bệnh ở tầng này, nhưng đối với một người lần đầu tiên tới đây, ở đây có cảm giác như một gia đìn, bàn trà đầu giường luôn để quyển kinh phật mà lúc nào bà cũng mang bên người, cùng với phòng nhỏ bên cạnh là đầy đủ đổ dùng sinh hoạt cá nhân.
Nếu như không phải là biết trước thì tôi không tin người đang cười cười nói nói, mặt mũi rạng ngời kia là một bệnh nhân ung thư. “ Bà là bệnh nhân ung thư hay là người bình thường”, trong lòng đặt ra câu hỏi như vậy. Khi chúng tôi hỏi về bệnh ung thư và điều trị, những gì đã trải qua, bà liền mở quển sổ ra…
“ Tháng 9 năm 2012 tôi bị đau dữ dội bụng dưới phía trái, đi bệnh viện chụp CT, lúc đó thì không nghĩ gì cả, sau khi kiểm tra quả nhiên là bị ung thư buồng trứng, lúc đó tôi rất sợ hãi, áp lực tâm lý rất lớn,không biết mình còn được sống bao lâu nữa. Bác sĩ khuyên tôi nên phẫu thuật, nhưng tôi từ chối. Tôi nghĩ là ung thư là căn bệnh không thể chữa được, người người sợ hãi, rất nhiều người điều trị cũng như không điều trị vậy,khi phẫu thuật xong thì đi sẽ càng nhanh hơn. Bởi vì tôi tin vào phật, tôi nghĩ phật tổ sẽ bảo vệ tôi, khi bụng đau không ăn uống được, ngủ không ngon giấc, đành phải đi kiểm tra siêu âm, kết quả là buồng trứng trái bị di căn lan tràn, và tích dịch, tôi nghĩ tôi không thể kéo dài hơn nữa được và chỉ cần tôi sống tiếp, bệnh này nhất định phải chữa.
Rất may là khi đó người nhà tôi xem trên báo Thanh Niên của Việt Nam có một bài giới thiệu về bệnh viện ung bướu hiện đại Quảng Châu, và quyết đi thử tới đây xem sao, đương nhiên khi đó tôi không biết là quyết định của mình lại chính xác thế này.
Từ tháng 6 năm 2011 lần đầu tiên tới Bệnh viện ung bướu Hiện đại Quảng Châu, tôi đã 5 lần nhập viện, trong 1 năm rưỡi này, bác sĩ đã điều trị cho tôi một lần cấy hạt phóng xạ, cấy 60 hạt phóng xạ vào buồng trứng, tiến hàng 6 lần phẫu thuật can thiệp. Kết quả kiểm tra lần đầu khá tốt, khối u nhỏ dần đi. Khi Bác sĩ và y tá nói với tôi “ khối u của bà lại nhỏ hơn rồi”, họ lại đến ôm tôi, họ giống như người nhà tôi vậy, vì chuyển biến tốt ở bệnh của tôi mà vui mừng.
Tôi tự mình nói ra có cảm giác không được chân thực, nhưng chính xác là như vậy. Trải quá điều trị phẫu thuật ung thư buồng trứng, làm phẫu thuật cấy hạt phóng xạ có đau một chút, làm điều trị can thiệp thì không thấy đau, so với việc đau của bệnh thì đau của lúc phẫu thuật chẳng là gì cả hơn nữa là đau cũng rất đáng.
Tôi thấy cuộc sống của tôi bây giờ không khác gì người bình thường, tôi thường hay nói cũng người bệnh khác bạn tôi : Xem, tôi là ví dụ rất tốt, bị bệnh thì nhất định phải chữa, nhất định phải có lòng tin, ngày nay kỹ thuật tiên tiến, ung thư không còn là bệnh không thể chữa được nữa rồi, chỉ như là loại “ bệnh mãn tính”, vậy nên phải thường xuyên kiểm tra lại sức khỏe, chỉ cần kiên tri làm phẫu thuật, mọi người cũng lại khỏe mạnh lại giống tôi thôi.
Khi tôi ra viện về nhà, tôi vẫn có thể quản lý của hàng nhỏ của gia đình, đếm tiền là tôi thích nhất, tôi còn có thể ngày ngày đếm tiền.
Nghe bà nói mấy câu sau làm cho tất cả chúng tôi cùng cười rộ lên, chúng tôi thành tâm hy vọng tất cả bệnh nhân ung thư đều có tâm trạng lạc quan, mong cho họ nhanh chóng lành bệnh.