Vào một ngày trong năm 2009, bất hạnh bỗng nhiên kéo đến với tôi. Khi bầu không khí tươi sáng trong ánh mặt trời, tôi chuẩn bị thức dạy đi làm. Nhưng, trời ơi, nhìn tôi trong gương, miệng bên trái của tôi bị lệch đi rất nhiều! Bất luận là tôi có cố gắng điều chỉnh khuôn mặt như thế nào cũng không thể thay đổi được trạng thái đó. Tôi vô cùng hoảng sợ, tôi điện thoại đến công ty xin nghỉ làm, đến bệnh viện khám. Sau một trận hoang mang chờ đợi, bác sỹ nói tất cả kết quả đều bình thường, không chẩn đoán ra bất cứ bệnh gì. Lúc này trong tâm tôi mới có thể từ từ thở phào nhẹ nhõm, có lẽ đây chỉ là một vấn đề nhỏ. Nhưng thực tế thì tôi đã coi thường sự xâm hại nguy hiểm của bệnh tật.
Đi khám khắp nơi, cuối cùng kết luận chính xác là ung thư não
Từ sau khi phát hiện ra bị lệch miệng, khẩu vị của tôi không còn như trước, hầu như mọi cảm nhận về mùi vị đều bị biến mất, tôi nếm không ra các vị của những đồ ăn ngon, và buổi tối cũng rất khó ngủ. Tôi không muốn ra ngoài, cũng không muốn gặp nhiều bạn bè hay người lạ, vì khuôn mặt của tôi đã biến dạng, tôi không còn là tôi trước kia. Thời gian cứ từng ngày trôi qua, bệnh của tôi ngày càng nghiêm trọng, thần kinh vùng mặt của tôi dần tê liệt, nước bọt trong miệng thường bị chảy ra ngoài mà tôi không thể khống chế được. Mắt tôi cũng có vấn đề, tôi thường nhìn một thứ lại thành hai thứ, cũng không cách nào nhắm mắt hoàn toàn lại được, thậm chí còn đến hôn mê. Nửa năm trở lại đây, cân nặng của tôi đã giảm 10kg, cuộc sống như vậy khiến tôi đau đớn không muốn sống, chồng và gia đình tôi đều rất lo lắng cho tình trạng của tôi.
Tôi đã đi khắp các bệnh viện lớn nhỏ tại Indonexia, nhưng vẫn không tìm được ra nguyên nhân. Không thể tìm ra được nguyên nhân gây triệu chứng đó, thì cũng không thể đạt được một kết quả điều trị có hiệu quả, tôi và chồng tôi đều rất sốt ruột. Một vị bác sỹ Surabaya đã khuyên tôi nên đến Trung Quốc điều trị, ông ấy nói, các kỹ thuật điều trị của Trung Quốc những năm trở lại đây phát triển rất nhanh, có lẽ có thể giúp đỡ được cho tôi. Và tôi đã đến một bệnh viện của Thiên Tân để kiểm tra, nhưng chúng tôi không tin tưởng, vì sau một thời gian điều trị những triệu chứng của tôi vẫn không giảm. Cuối cùng, tại Jakarta, các bác sỹ phát hiện ra trong não tôi có một khối u, và đã có phát sinh di căn hạch.
Khi nghe đến ung thư não, tôi như ngừng thở
Khi nghe được tin này tôi cảm thở tim tôi như ngừng đập, trong tiềm thức của tôi nghĩ rằng, như vậy có phải là tôi không còn sống được bao lâu nữa? Chồng tôi không cho phép tôi có ý nghĩ như vậy, anh ấy nói rất nhiều bệnh nhân mắc ung thư não nhưng vẫn có thể sống rất tốt, ví dụ như một người thân của chúng tôi, anh ấy bảo tôi rằng không phải lo lắng, nhất định sẽ chữa được.
Chúng tôi đôn đáo khắp nơi tìm bệnh viện có thể điều trị ung thư não, người thân giới thiệu cho chúng tôi đến bệnh viện ung bướu Hiện Đại Quảng Châu Trung Quốc, chính bác ấy cũng đã từng điều trị tại đây. Và chúng tôi đã mang theo tất cả các kết quả kiểm tra đến văn phòng đại diện của bệnh viện tại Indonexia để được tư vấn. Chuyên gia tại văn phòng đã xem xét cẩn thận các kết quả kiểm tra chẩn đoán, đồng thời cũng hỏi thăm cặn kẽ về bệnh tình của tôi, sau đó bác sỹ nói các kỹ thuật can thiệp và kỹ thuật xạ trị cục bộ có thể điều trị bệnh của tôi, trong lòng tôi cảm thấy vui mừng nhưng vẫn còn rất băn khoăn do dự. Tôi và chồng tôi về nhà cân nhắc bàn bạc trong 2 ngày, chúng tôi cũng lên mạng tìm hiểu nhiều thông tin về chữa bệnh ung thư não và tin tức liên quan đến bệnh viện này, cuối cùng chúng tôi đã quyết định đến Trung Quốc điều trị. Nhân viên của văn phòng đại diện đối với chúng tôi rất tốt, họ giúp chúng tôi làm visa, đặt vé máy bay, sắp xếp nhân viên tại Quảng Châu ra đón chúng tôi, và cũng cấp cho chúng tôi những dịch vụ rất thuận tiện.
Nụ cười rạng rỡ lại được trở lại trên khuôn mặt tôi
Tháng 11 năm 2011, chúng tôi đáp đến bệnh viện ung bướu Hiện Đại Quảng Châu, chuyên gia căn cứ vào bệnh tình của tôi và điều trị theo phác đồ 32 lần xạ trị và 6 lần điều trị can thiệp. Tôi cho rằng cần làm phẫu thuật, nhưng lại không cần, họ áp dụng liệu pháp hóa xạ trị cục bộ cho tôi. Theo tất cả những gì tôi biết, khi bệnh nhân ung thư tiếp nhận điều trị hóa xạ trị sẽ bị những phản ứng phụ mạnh mẽ như rụng tóc, nôn ọe, hóa xạ trị cùng tác dụng khiến cho nhiều bệnh nhân khó lòng chịu đựng được. Nhưng bác sỹ Đường – người điều trị cho tôi đặt ra một lượng thuốc và thời gian tác dụng phù hợp, phương án điều trị tại đây khiến tôi không hề phải chịu đau đớn hay khó khăn gì cả, tôi không hề cảm thấy có bất cứ tác dụng phụ nào, sau khi xạ trị lần thứ 3, vấn đề mất ngủ của tôi đã được giải quyết. Sau 2 tháng, bệnh tình của tôi đã ổn định, tình trạng lệch miệng và chảy mước miếng mất kiểm soát đã đỡ rất nhiều, cân nặng vốn chỉ còn 40kg cũng đã tăng lên 46kg. Bác sỹ nói tôi có thể xuất viện được rồi, nhưng sau 2 tuần nữa phải quay lại tái khám. Tôi làm đúng theo lời bác sỹ, ngày 22 tháng 2 năm 2012 chúng tôi quay lại tái khám, kết quả tái khám khiến tôi rất mừng, hạch di căn ở vùng cổ và khối u ở não đều đã biến mất, đồng thời không có hiện tượng tái phát, tôi chỉ tiến hành thêm điều trị can thiệp và hóa xạ trị mang tính củng cố. Đe dọa lớn nhất của ung thư là tái phát và di căn, do đó, cứ cách một thời gian tôi lại quay lại bệnh viện tái khám, nhưng khoảng cách thời gian sẽ thưa dần. Tháng 7 năm 2012 sau khi tái khám tại bệnh viện, tháng 1 năm 2013 tôi lại đến, lần này khoảng cách sẽ là 6 tháng, sau khi chụp cộng hưởng từ vùng đầu, kết quả tình trạng của tôi vẫn rất tốt, khối u không tái phát lại. Ngoài triệu chứng miệng còn lệch một chút ra thì hiện tượng khác như chảy nước miếng và nhìn đôi của tôi đều đã biến mất. Trải qua hơn 1 năm điều trị, cuộc sống hiện tại của tôi đã trở lại rất vui vẻ, liệu pháp điều trị hiệu quả đã giúp tôi khôi phục lại sinh hoạt và công việc bình thường, và bây giờ nụ cười rạng rỡ cũng đã trở lại trên khuôn mặt tôi.