Cô Trương Sài Quyên 56 tuổi không may bị mắc phải căn bệnh được coi “kẻ thù của nữ giới” – ung thư cổ tử cung. Sống trong nghèo khó, cô bị bệnh nặng, nhưng không cúi đầu trước số phận, cô đã đi khắp mọi nơi tìm hướng chạy chữa. May mắn thay, cô đã được sự giúp đỡ từ các y bác sỹ của bệnh viện Ung bướu Hiện đại Quảng Châu, bệnh viện sử dụng quỹ phòng chống ung thư của để miễn giảm cho bệnh nhân một phần các chi phí chữa trị lên đến khoảng 30.000 nhân dân tệ, và cuối cùng đã giúp cô lấy lại được sự sống, cô trở lại với niềm vui và những nụ cười rạng rỡ trước đây.
Ý trời khó tránh, u nang cổ tử cung biến chứng thành ung thư cổ tử cung
Cô Trương năm nay 56 tuổi, được sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh bình thường. Sau khi kết hôn, hai vợ chồng cô dựa vào các việc làm tạm thời để trang trải chi tiêu trong gia đình, cuộc sống vất vả nhưng họ vì tình yêu thương mà cùng nhau cố gắng. Cô Trương khi sinh ra vốn đã có một giọng hát trong trẻo, có thể nói là một tiếng hát chim sơn ca. Bình thường sau khi hết giờ làm, điều đầu tiên cô làm là mở đĩa DVD nhạc nhẹ của Đặng Lệ Quân. Để kiếm thêm thu nhập cho gia đình, buổi tối cô dành thời gian dùng máy may sửa chữa quần áo, cô làm việc trong tiếng đạp máy may hòa lẫn với giọng hát của Đặng Lệ Quân, những ngày tháng cuộc sống trôi đi trong tiếng “tạch tạch tạch” của máy may mà giường như tiếng hát ngọt ngào…
Tuy nhiên, trong khi cô Trương đang sống trong hạnh phúc bình dị ấy, thật không may, có những bất hạnh ập tới liên tiếp lên cuộc đời cô. Hai năm trước, cô Trương bị chẩn đoán có u nang cổ tử cung, đã tiến hành phẫu thuật cắt bỏ tại bệnh viện trong nước. Nhưng bệnh lại không buông tha cho người phụ nữ kiên cường ấy. Khi được kiểm tra lại tại bệnh viện Indonesia sau khi đã phẫu thuật các bác sỹ thông báo tin cô đã mắc bệnh ung thư cổ tử cung, tin đó giống như cả bầu trời sập xuống, che khuất thế giới tươi đẹp trên đầu cô, hơi thở như bị bóp nghẹt, cô không còn có thể cất tiếng hát. Tế bào ung thư đã di căn đến ổ bụng, tiến hành xạ trị, hóa trị đòi hỏi phải chi trả một khoản tiền không nhỏ. Cầm tờ kết quả xét nghiệm trên tay cô sững sờ đứng im không bước nổi nữa.
“Bụng khó chịu đến mức quằn quại, ăn xong quay đầu, trở người là lại nôn hết, sau đó lại ăn. Cố gắng ăn được chút nào hay chút đó, không ăn sẽ không có sức chịu đựng không nổi sự giày vò của hóa xạ trị” – nhớ lại những ngày tháng phải chịu sự “tra tấn” hóa xạ trị ở Indonesia, cô hình dung đến những ngày tháng “sống không bằng chết”.
Y học không biên giới, vươn tay tìm kiếm sự hỗ trợ xuyên quốc gia
Sau khi đau khổ qua đi, nhưng bệnh tình vẫn không thấy có tiến triển tốt. Xương cùng và đùi bên phải của cô Trương càng ngày càng đau, toàn thân mệt mỏi khó chịu. Bác sỹ nói với cô ấy một cách thất vọng: tế bào ung thư của cô không thích ứng được với hóa xạ trị truyền thống.
Cô rất đau khổ: tiền đã tốn, đau đớn điều trị đã chịu đựng, vì sao bệnh lại không tiến triển? Sau đó, cô gặp được một bệnh nhân đã từng đi chữa bệnh tại bệnh viện ung bướu Hiện đại Quảng Châu và nay sức khỏe đã hồi phục, lập tức cô đến văn phòng đại diện bệnh viện ung bướu Hiện đại Quảng Châu đặt tại Jakarta Indonesia, biểu sự mong muốn thiết tha có thể đi điều trị tại bệnh viện ung bướu Hiện đại Quảng Châu.
Khi điều trị trong nước cô đã tiêu tốn rất nhiều tiền bạc, gia đình thiếu thốn không thể đủ khả năng chi trả để đi điều trị ở Trung Quốc. Cô Trương nhiều nhất chỉ có thể kiếm được ra 40.000 nhân dân tệ để điều trị, vì vậy cứ kéo dài thời gian không quyết định được. Cô đã mấy lần đến văn phòng đại diện của bệnh viện ung bướu hiện đại Quảng Châu tư vấn, sự chân thành của cô đã cảm động tới các nhân viên của văn phòng. Phát huy tinh thần nhân đạo bác ái truyền thống bệnh viện ung bướu Hiện đại Quảng Châu vươn tay tìm kiếm sự giúp đỡ xuyên quốc gia, bệnh viện quyết định dùng khoảng 30.000 nhân dân tệ của Quỹ phòng chống ung thư để chi trả một phần chi phí điều trị cho cô Trương.
Chuyên gia bệnh viện ung bướu Hiện đại Quảng Châu hội chẩn nghiên cứu phim chụp CT của bệnh nhân
Tiếng hát Đăng Lệ Quân là liều thuốc giảm đau cho tôi
Trung tuần tháng 1 năm 2011, cô Trương đến bệnh viện ung bướu Hiện đại Quảng Châu. Sau khi nhập viện chụp CT cho thấy: ung thư cổ tử cung, di căn ổ bụng, khối u vùng bụng dưới có kích thước 6cm x 6cm. Ảnh hưởng đến 2 bên thắt lưng, thận phải và phần trên ống niệu quản tràn dịch nhẹ, trung thất và hạch xương đòn sưng to, hạch bên trái kích thước 1cm x 2cm.
Khi vừa nhập viện, xương cùng và đùi phải của bệnh nhân đau không thể di chuyển được, vùng bụng ấn nhẹ cũng cảm thấy đau vô cùng, thường có triệu chứng sốt, chỉ có thể nằm trên giường. Sau khi hội chẩn các bác sỹ bệnh viện ung bướu Hiện đại Quảng Châu cho rằng, bệnh nhân ung thư cổ tử cung biểu mô vảy sau khi hóa xạ trị, di căn hạch nhiều chỗ, có lẽ nên áp dụng phác đồ can thiệp + cấy hạt phóng xạ iot 125 + điều trị đông y.
Bệnh nhân khi ở Indonesia chưa bao giờ đến tiếp xúc với các hạt giống iot 125, nên đưa các hạt phát ra xạ này vào trong cơ thể, cảm giác giống như một viên đạn, an toàn không ? Bác sỹ nhẫn nại giải thích cho bệnh nhân: hạt 125I thậm chí nhỏ hơn hơn một hạt gạo, là một năng lượng hạt nhân phóng xạ phát ra xạ trong phạm vi nhỏ, duy trì tia xạ này để tiêu diệt các tế bào khối u ung thư đạt đến hiệu quả như khi ta phẫu thuật cắt bỏ khối u đó, nên nó còn được gọi là “dao hạt phóng xạ”. Do hạt iot 125 cấy điều trị có ít biến chứng, ít tác dụng phụ và không gây ra rối loạn chức năng cơ quan khác, do đó, phần lớn các bệnh nhân sau khi cấy hạt phóng xạ không cảm thấy bất cứ điều gì.
Bệnh nhân yên tâm tiếp nhận điều trị, lần lượt làm các liệu pháp điều trị can thiệp, và tổng cộng ở 2 bên ổ bệnh sau phúc mạc cấy 90 hạt phóng xạ. Sau phẫu thuật, bệnh nhân hồi phục rất nhanh, triệu chứng sốt trước kia không còn, cũng không cảm thấy đau, chỉ số KPS (điểm chất lượng cuộc sống) đạt 86 điểm.
Phòng bệnh của cô Trương vang lên tiếng hát ngọt ngào, trong trẻo của ca sĩ Đặng Lệ Quân. Cô vui vẻ tham gia vào tổ chức của bệnh nhân và bác sỹ Bệnh viện Ung bướu hiện đại Quảng Châu để cùng với các bệnh nhân khác tìm ra các phương pháp phục hồi chức năng, dưới sự giúp đỡ của cô, rất nhiều bệnh nhân ung thư đã lấy lại được niềm tin, mọi người coi cô trìu mến với biệt danh như một “viên thuốc giảm đau”. Cô Trương nở nụ cười và nói: "Tiếng hát của Đăng Lệ Quân là liều thuốc giảm đau của tôi, các bác sỹ của bệnh viện ung bướu Hiện Đại Quảng Châu là do thượng đế gửi xuống để giúp đỡ tôi trị bệnh, cảm ơn Bệnh viện ung bướu hiện đại Quảng Châu."